Giacinto Facchetti: Người dẫn lối cho thế hệ hậu vệ cánh tấn công

Không chỉ là một tượng đài vĩ đại của Inter Milan và Italia, tầm ảnh hưởng của Giacinto Facchetti đã mở ra một cuộc cách mạng bóng đá thế giới hàng chục năm sau đó.

Sinh ra tại một thị trấn nhỏ thuộc Trevilgio, một tỉnh nhỏ thuộc Bergamo, chàng trai trẻ Giancito Facchetti bắt đầu tình yêu với trái bóng tròn và ước mơ một ngày nào đó trở nên vĩ đại tại một câu lạc bộ nhỏ địa phương nơi mình sinh ra, Trevigliese. Một điều ít người biết rằng Facchetti khởi nghiệp ở vị trí tiền đạo cắm bởi nền thể chất cực kì vượt trội của mình. Facchetti đã bị giằng xé giữa việc lựa chọn điền kinh và bóng đá khi ông còn trẻ. Với chiều cao 1.88m và cân nặng 85 kg, cơ thể anh như là được chuẩn bị cho một sự nghiệp trên đường đua và anh cũng cho thấy năng khiếu đặc biệt trong môn chạy nước rút, anh cũng có mơ ước trở thành nhà vô địch Olympic cự ly 100m.

Tuy nhiên, sau khi gia nhập Inter, bằng tài năng chơi bóng của mình, cố huyền thoại Helenio Herrera người sẽ biến Facchetti thành một cá thể đặc biệt với lối chơi bóng tạo nên cuộc cách mạng cho vị trí của mình trong tương lai.

Thế nhưng, ít ai biết Nerazzurri đã suýt mất Fachetti. Lúc đó, cậu bé đến từ Treviglo đã định chọn Atalanta để bắt đầu sự nghiệp vì CLB này ở gần nơi cậu sống. Rất may là các nhà tuyển trạch Inter đã nhận ra tài năng của Fachetti và đưa cậu về, và thế là hành trình của biểu tượng sân Giuseppe Meazza bắt đầu.

>>> Kèo bóng đá hôm nay cập nhật mới nhất mỗi ngày 

Với bộ óc vĩ đại cùng con mắt tinh tường, HLV Herrera đã sớm nhận thấy những phẩm chất đặc biệt nơi chàng trai trẻ, ông đã vạch ra một chiến lược để phát triển tài năng của Facchetti lên một tầm vóc mới, vĩ đại hơn rất nhiều: biến một hậu vệ cánh thuần túy trở thành mũi nhọn tấn công.

Vào thời điểm đó, hậu vệ bị giới hạn trong khu vực của mình và hoàn toàn bị cấm mạo hiểm vượt lên quá nửa sân, vai trò của họ trên sân chỉ giới hạn trong việc chặn các tiền đạo của đối thủ. Các tình huống phản công và sử dụng hậu vệ để phá vỡ tuyến phòng ngự như là “tiền đạo thứ nhất” đều không được nghe nói tới.

Inter dưới triều đại của Herrera cũng có một biệt danh: La Grande Inter. Nhưng cái tên này vẫn chưa thể nói lên hết được về họ. Đó là một đội bóng kỷ luật, bền bỉ, sắt đá, khéo léo và máu lửa; được củng cố bởi chế độ tập luyện hợp lý và team-building của Herrera. Chiến thuật chính của họ là Catenaccio (thiên về phòng ngự 3-5-2), nhưng nó đã được ông thêm vào những sự điều chỉnh cực kì quan trọng.

>>> Soi kèo world cup 2022 uy tín tại đây

Chỉ trong trận đấu chính thức thứ 2 trong màu áo Nerazzurri, chàng trai khi ấy mới 19 tuổi đã ghi một bàn thắng vào lưới của Napoli. Nhanh chóng được trao cho chiếc áo số 3, với phong cách thi đấu tao nhã như một quý ông đi kèm với đó là sự chắc chắn tuyệt đối, Facchetti nhanh chóng trở thành một nhân tố quan trọng bậc nhất trong hệ thống phòng ngự mà Helenio Herrera xây dựng.

Đó chính là Facchetti, một cầu thủ xuất thân ở vị trí tiền đạo cắm nhưng được kéo xuống đá như một hậu vệ cánh trái nhưng được phép tự do tham gia tấn công. Với nền tảng thể chất vượt trội có sẵn, Facchetti còn sở hữu tốc độ kinh hoàng và khả năng nắm bắt không gian cực tốt.  HLV  Herrera  khuyến khích Facchetti luôn trong tư thế chuyển từ trạng thái phòng thủ sang tấn công, họ như là những dấu gạch nối quan trọng trong việc biến chuyển đội hình của ông, và trong một thời kỳ mà Cantenacio tỏ ra không thể đánh bại, Facchetti cùng Inter Milan đã tạo nên một trang sử huy hoàng cho câu lạc bộ.

Chính vì sự phá cách này ở giai đoạn thập kỉ 60, Facchetti trở thành một hiện tượng và một bài toán khó giải bởi hậu vệ này luôn xuất hiện quá bất ngờ khiến đối thủ bị bối rối trong việc theo kèm người. Chỉ riêng mùa giải 1955/1956, ông đã ghi tới 12 bàn với kịch bản quen thuộc: bất chợt xuất hiện ở 1/3 sân đối phương, bó vào trung lộ để dứt diểm bằng chân hoặc đánh đầu.

Năm 1963, Fachetti có Scudetto đầu tiên với Nerazzurri. Một năm sau, Inter của ông tiếp tục thành công tại Châu Âu với 2 chiếc Cup C1 đầu tiên trong lịch sử đội bóng. Thêm 2 chức vô địch quốc gia và chiếc Cup Liên lục địa, thế hệ vàng của Inter được dẫn dắt bởi chính thủ quân Fachetti.

Chính sự cách tân này của HLV Herrera ở vị trí này cũng sự xuất sắc đến từ Fachetti, một cuộc cách mạng về phong cách và vai trò của hậu vệ cánh để thay đổi. Kể từ đó, họ không còn bị luôn bó buộc tại phần sân nhà và được tham gia đóng góp nhiều từ việc xây dựng lối chơi, phát triển bóng và tấn công.

Ngày nay rất nhiều hậu vệ cánh nói về Facchetti với tất cả sự kính trọng và thán phục về tài năng chơi bóng của ông, một trong số đó có thể kể đến Paolo Maldini người được công nhận là Attacking Full-back vĩ đại nhất thế kỷ 20, anh luôn nói về Giacinto Facchetti với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ và đã học hỏi rất nhiều từ việc xem Facchetti chơi bóng. Một người sinh ra để chiến thắng trên sân cỏ và một quý ông đúng mực kiểu Italia ngoài đời thực, ông được tất cả mọi người yêu mến vì sự ấm áp và gần gũi của mình.

Không thể không nhắc đến Fachetti với vai trò một đội trưởng của Azzurri.

Trên vũ đài quốc tế, trong khi đó, trận thi đấu đầu tiên với Thổ Nhĩ Kỳ vào ngày 27 tháng Ba năm 1964 đã đánh dấu một sự nghiệp lâu dài với La Nazionale, với 94 trận thi đấu trong khoảng 1963 đến 1977, 70 lần mang băng đội trưởng. Cho đến khi nghỉ hưu, ông đã dành được nhiều chiến thắng hơn bất kỳ một đội trưởng nào khác của Italy. Thành tích của ông cuối cùng bị phá vỡ bởi một huyền thoại vĩ đại khác của Squadra Azzurra Dino Zoff.

Cũng như các đồng đội, Facchetti đã không là chính mình trong trận đấu đáng xấu hổ của Italy vào năm 1966 ở FiFa World Cup tại Anh, khi đội bóng của ông đã bất ngờ thất thủ 1-0 trước CHDCND Triều Tiên, nhưng 2 năm sau, ông đã trở thành người đội trưởng dẫn dắt đất nước đi đến vinh quang tại giải vô địch châu Âu UEFA trên sân nhà. Rất nhiều thành tích được được tạo ra, mặc dù vậy, Facchetti thực sự làm nên tên tuổi của mình trong trận bán kết lịch sử với Tây Đức tại Mexico 1970. Trong khi Franz Beckenbauer kết thúc trận đấu với một cánh tay của mình được băng cố định, Facchetti đã thể hiện sự bình tĩnh ấn tượng của mình và giúp truyền được sự bình tĩnh đó đến các cầu thủ như Gianni Rivera, Sandro Mazzola và Gigi Riva.

Ý đã chiến thắng 4-3 trong thời gian cộng thêm nhưng đã có một trận thua nặng nề trước Brazil trong trận đấu quyết định, nhưng dù cho như vậy, Faccheti đã trở lại Italy như một người anh hùng. Một vài năm sau đó, ông đã nói một cách trìu mến về niềm đam mê của những người ủng hộ ở quê nhà: “Sau khi thua Bắc Triều Tiên, họ đã muốn lên án tôi và cưỡng bức lao động trong phần còn lại của cuộc đời tôi. Bốn năm sau, sau trận bán kết với Đức, cảnh sát phải bảo vệ vợ tôi bởi vì các tifosi địa phương muốn nâng cô ấy lên cao.

Sau thất bại tại World Cup 1966, Fachetti được coi là người sẽ phục hưng bóng đá Italia. Và cho dù để chức vô địch Thế giới rơi vào tay Brazil nhưng trước đó 2 năm, các cầu thủ áo thiên thanh đã có được danh hiệu quán quân châu Âu lần đầu tiên và cũng là duy nhất đến nay.

“Đó là khoảnh khắc tuyệt vời với tôi và các đồng đội,” Fachetti nhớ lại nhiều năm sau đó. “Đã 30 năm Italia vẫn chưa có chiến thắng nào tại cấp quốc gia. Trong trận bán kết chúng tôi đã hoà với Nga 1-1 sau hiệp phụ và lọt vào chung kết nhờ sự may rủi của mặt đồng xu. Đó không phải là cách tốt nhất để quyết định mọi việc nhưng tôi nghĩ đội bóng đã xứng đáng vào chung kết.”

Trận chung kết với Nam Tư được đấu lại lần thứ hai do 2 đội đã hoà trong lần gặp đầu tiên. Cuối cùng nước Ý đã có chức vô địch nhờ hai bàn thắng của Riva và Anastasi. “Tôi nghĩ đó là kỉ niệm đẹp nhất với đội tuyển” – Fachetti nói.

Facchetti và đồng đội đã không thể đạt được thứ hạng cao 4 năm sau đó ở Tây Đức, và chiến dịch tệ hại của Italy cho thấy rằng sự nghiệp của người hậu vệ vĩ đại đang dần kết thúc. Ông hoạt động như một libero tại giải đấu năm đó và dành 3 mùa tiếp theo của mình với sự hạn chế chỉ trong nhiệm vụ phòng thủ, tiếp tục thi đấu cho đến khi rút lui khỏi các giải quốc tế ở độ tuổi 36 tại Wembley vào ngày 16 tháng Mười một năm 1977

Dù có thêm một chiếc Scudetto cùng Inter năm 1971 nhưng đến 1978, mối tình của Fachetti vẫn phải đến hồi kết. Vào thời gian chia tay lúc đó, Fachetti đã phá đổ rất nhiều kỉ lục của Inter cũng như đội tuyển Italia.

Đầu tiên là kỉ lục 476 trận tại Serie A của Fachetti, thành tích mà phải đến hơn 50 năm sau một huyền thoại khác của sân Giuseppe Meazza là Giuseppe Bergomi vượt qua.

Thành tích 94 trận khoác áo Azzurri cũng được giữ rất lâu đến thời Dino Zoff và gần đây là Paolo Maldini nhưng kỉ lục mang băng đội trưởng ĐT Italia của ông thì cũng chưa ai sánh được. Fachetti đã dẫn dắt đội tuyển Italia trong 70 trận đấu, điều đó thể hiện khả năng cũng như phẩm chất lãnh đạo của ông.

Cựu đồng đội của ông tại Inter Milan và Italia, một huyền thoại khác của làng túc cầu Sandro Mazzola đã từng nói khi ông qua đời: “Ông là một con người tuyệt vời và đáng kính trọng kể cả khi ở trên sân lẫn ngoài đời.” Một huyền thoại khác của Italia,  Fantasista của AC Milan và Azzurri, đối thủ một thời của ông là Gigi Riveria cũng ca ngợi ông: “Anh ấy là một người tuyệt vời, tuyệt vời hơn tất cả chúng ta trên cả phương diện thể thao lẫn đời sống, chúng tôi đã đối đầu với nhau nhiều năm cũng như sát cánh trong màu áo Azzurri, rồi giải nghệ cùng nhau, giữa tôi và anh ấy có mối quan hệ vô cùng sâu sắc.”

.
Trận đấu cuối cùng ở Serie A diễn ra tại Giuseppe Meazza vào ngày 07 tháng Năm năm 1978, sau đó Facchetti gia nhập vào đội ngũ quan chức của câu lạc bộ mà ông đã cống hiến trong suốt sự nghiệp thi đấu của mình. Ông tiếp tục làm việc với một loạt các vị trí kỹ thuật và hành chính tại câu lạc bộ, và sau khi trở thành phó chủ tịch vào ngày 13 tháng 11 năm 2001, ông đã trở thành vị chủ tịch thứ 19 của Inter vào ngày 19 tháng Một năm 2004. Ông đã ở tại vai trò đó cho đến khi ông qua đời vì bệnh vào ngày 04 tháng Chín năm 2006.

Sau khi ông mất, Inter Milan đã quyết định treo vĩnh viễn chiếc áo số 3 của ông để vinh danh những gì ông đã cống hiến cho câu lạc bộ.

>> Keowin – Cập nhật kèo bóng đá mới nhất hiện nay